Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2011

Sắp thất nghiệp mà vui như Tết!

Một tuần nay tụng kinh Cứu khổ, mong cho sớm dứt duyên với Sếp mau mau. Thiệt cái tình. Chắc không ai đi làm mà mong nghỉ giống như mình. Sáng sớm nay, (chắc gần dứt duyên được rồi) nên Sếp lại "trao đổi công việc" về các "vấn đề":
1. Đi làm gì mà nghỉ tới 2 ngày/ tuần. (Thứ 7 và chủ nhật)
2. Buồn buồn vô sai giá nhập (hàng nhập tháng trước đã bán hết, "em thủ kho xinh đẹp mặt mụn CÀ GAI NEO" không cho mình hay, hàng mới nhập về cũng ém lại k thông tin giá mới cho mình, thì NÀM THẾ CHÓ LÀO ĐƯỢC? Mình có phải QUỶ đâu mà chuyện gì cũng biết.
3. Mình đi làm, sau khi chào Sếp và các em troai, em gái xinh đẹp và xấu xa ở công ty xong thì ngồi im trong  "ổ" của mình, cắm cúi làm việc. Hết giờ, lại làm thủ tục chào mọi người xong lại đi về. Có lẽ họ thấy mình giống cái VONG quá. Tới nỗi Xã mình cũng nói là mình phải xem lại coi mình "có thực sự hòa nhập với mọi người hay chưa?". Ô! Không lẽ, troai gái tán tỉnh, cợt nhả với nhau thì mình hùa vô nói theo để HÒA NHẬP? hay troai gái rủ nhau đi ăn đêm ở chỗ này chỗ nọ thì mình phải hào hứng ... đi theo để HÒA NHẬP? hay mình từ chối các món ăn lặt vặt mà họ hay mời thì mình là kẻ "xa rời quần chúng"? Mình rất rất phiền lòng về điều này. (Nhất là khi Xã bảo mình CHƯA THỰC SỰ HÒA NHẬP. Ừ, chắc cũng đúng, vì CON - NGƯỜI CỦA MÌNH chẳng thể nào HÒA NHẬP với cái KHÔNG THỂ DUNG NẠP.)
4. Mình chẳng có chuyên môn kế toán, chứ nếu mình có chuyên môn thì chẳng hơi sức nào đi làm mòn mỏi 5 ngày 2 buổi/ tuần với mức lương chỉ đủ cho con ăn sáng như thế.
Cho nên, chiều nay, dù đã suy nghĩ, đắn đo, đã "một lần thôi đã không thôi" nhưng mình vẫn quyết định xin nghỉ. Hôm nay thì Xã đồng tình, đã đứng về phía mình, đã xúi mình "Nghỉ đi! Ở nhà nấu cơm!". Sếp cũng vẫn ân cần, nói 1 câu động viên trước mặt Xã mình là thôi thi ráng làm tới cuối tháng này.
Đó, sự linh nghiệm của kinh Cứu khổ, một lần nữa lại được kiểm chứng.
Ai tin thì mời vô link sau, load về mà tụng. Cầu gì được đó! A di đà Phật!
http://www.niemphat.com/kinhdien/kinhquanamcuukho.html
Xong, chiều Xã chở đi làm còn hẹn chiều về đón sau khi đón con. Rồi chừng Xã quay về đòi đón, mình bảo thôi, để mình làm cho xong, chứ về sớm thì Sếp buồn. Tưởng sao, đúng 17h30, hai má con dắt díu nhau ra công ty đón mình về. Con khoe "Chiều nay con làm bài được, có 3 hũ sữa chua ở nhà". Má khoe đùi gà và thịt ba rọi nướng đang chờ ở nhà. Mình gật gù, đan tay hai má con lững thững ra về.
Ừ, thôi thì an phận, về nấu cơm cho Xã và con ăn.
Đành "... cưỡi cơn gió mạnh, đạp luồng sóng dữ, chém cá kình ở Biển Đông, đánh đuổi quân CÀ GAI NEO, giành lại giang san, cởi ách nô lệ, chứ tôi không chịu khom lưng làm TÔI MỌI cho kẻ chỉ biết tới bệnh PANADOL (mà không biết đó là bệnh BASEDOW)".


Hà hà.

*PANADOL: tên thuốc trị cảm, sốt, đau nhức.
*BASEDOW: tên bệnh CƯỜNG GIÁP ( BƯỚU CỔ).

Không có nhận xét nào: