Thứ Tư, 14 tháng 12, 2011

Miền Nam của tui ơi!

Miền Nam ơi! Nhớ kinh khủng. Thèm nghe tiếng Nam đôi khi nghe "chớt nhả" mà thiệt thà, mà mặn nồng đầm ấm. Nhớ tiếng Má hay mắng "Cha mày!". Nhớ mấy đứa em hay "Chị!" (kêu giật giọng mà chân thành). Nhớ chị hay trìu mến xoa đầu mình, không nói với nhau câu nào. Nhớ bạn, ngồi cà phê, cũng không nói tiếng nào, thi thoảng ngó nhau cười. Lúc buồn tình thì "lảy" nhạc Trịnh (người ta hay "lảy" Kiều, còn tình bạn này thì "lảy nhạc Trịnh" :D ).
Miền Nam ơi! Nhớ đến bần thần mà rơi nước mắt.
Đã quay lưng một lần. Giờ biết "Gọi đò" ở đâu?
Nhớ những tháng ngày lang thang vô định, luôn cảm thấy mình là một mũi tên lao tới trước, đương đầu với mọi thứ và hưởng thụ mùi nắng, gió, mùi sông nước miền Nam...
Em nói "Sài gòn nay lạnh rồi chị!". Ừ thì lạnh, cũng không bằng Sơn La. Nhắc tới là lại yếu mềm nữa rồi.



Không có nhận xét nào: