Chủ Nhật, 11 tháng 12, 2011

Ngã lòng

Sáng thứ 7, ngủ trương xác tới 9h30 mới dậy nấu đồ ăn sáng cho Xã với Tí Heo. Chọc ghẹo nhau một hồi, mình buột miệng "khen" Xã là hồi mới yêu Xã, thấy Xã "ốm như Cò đói!" thế là mắt Xã chữ O, miệng Xã chữ A còn mắt mình thì ...lé luôn. Xã giận, Xã hận, Xã buồn mình rồi. Đành đi lang thang...

Trên chuyến xe bus đông đúc và chật chội, mình đã gặp Em. Em gầy gầy xinh xinh, đội nón len

có chữ Dalat màu xám tro viền đen, nhìn ngộ ngộ. Mình nhìn em cười cười. Em cũng cười đáp lại. Xe mỗi lúc một đông, mình hỏi sao Em không ngồi xuống ghế, Em lắc đầu, mình thấy thương thương. Một lúc sau, xe lại dừng đón khách, cứ 1 khách xuống xe thì có tới 4 khách lên. Em đành ngồi xuống cạnh một em bé béo ú không biết con ai và cả 2 lọt vào trong tầm mình đứng chắn. Thấy mấy ngón tay Em trong đôi bao tay màu cam cam nắm lên tay vịn, mình muốn nắm tay Em, mà ngại xe đông, lại toàn là sinh viên, học sinh. Một lúc sau, chừng như Em bị say xe, lại hơi ngả đầu vào ngực mình. Trời ạ! Tim mình muốn lọt ra ngoài. Mình cúi xuống, tì nhẹ cằm lên đỉnh đầu Em, như một cử chỉ thương yêu ân cần. Một lúc sau, em ngước lên, mình cúi xuống hôn nhẹ vào mắt em.

Em cười với mình. Mình lại cúi xuống, hôn Em lần nữa. Xe đông, không ai thèm để ý tới cử chỉ âu yếm của mình và Em. Em lại đưa tay xuống ôm chân mình (Lúc đó, mình tưởng mình là Luce! Hihi).



Xe tới trạm, mình xuống xe, Em và con bé béo ú đi sau lưng mình. Mình bước nhanh xuống dốc, qua khúc quanh về nhà mà Em và con bé béo ú vẫn còn đi đàng sau... Mình mở khóa cổng, rồi khóa nhà, bước chân vào và ngã vật ra giường nhắm mắt lại để ...thở. Bỗng nghe nằng nặng trên người, mở mắt bừng dậy... thì ra...Em đã hóa thân thành Mèo Lười!


 Còn con bé béo ú chính là Tí Heo đang ụt ịt đòi ăn tối.




Không có nhận xét nào: