Thứ Hai, 16 tháng 2, 2015

Vĩnh biệt chú Nguyễn Bá Thanh

Con chỉ biết chú qua báo chí, hình ảnh. Nhưng hình bóng chú như một vị lãnh tụ vĩ đại mãi mãi in sâu trong tim con.
Giờ chú đi rồi. Những việc còn dang dở, chú hãy buông hết đi.
Con nguyện cầu linh hồn chú sống khôn thác thiêng, sớm buông bỏ để vãng sanh Cực Lạc.
Việc ác ai làm nấy chịu. Buông hết chú nhé.
Kính.
=========Nam mô Đa Bảo Như Lai

 Nam mô Bảo Thắng Như Lai
 Nam mô Diệu sắc thân Như Lai
 Nam mô Quảng bác thân Như Lai
 Nam mô Ly bố úy Như Lai
 Nam mô Cam lộ vương Như Lai
 Nam mô  A di đà Như Lai.




Thứ Bảy, 10 tháng 1, 2015

Lỡ yêu em rồi.

Mưa, mưa tầm tã, dai dẳng đến 2 hôm rồi. Lòng người cũng ướt đẫm theo mưa, tơi tả theo cái bạt dỏm phơi nắng phơi sương đang ở tháng thứ 3, mới hứng những trận mưa ... k phải lúc!
Buồn, phải nói cái cơn buồn k phải tự nhiên xuất hiện, mà nó là sự tích tụ, tom góp nhiều ngày, đợt đến đợt mưa này mới bung vỡ, tan hoang.
Lòng người tan hoang theo cơn buồn ấy, ướt đẫm theo cơn mưa ấy, tơi tả theo cái bạt ấy.
Đến nỗi cái kẻ lãng du vốn luôn tay luôn chân, hăng hái như con ngựa không cương lại trở nên uể oải lười nhác. Cuộn trong 2 lớp chăn dày, 4 quần, 3 áo như dân Eskimo.
Hắn chẳng buồn lạy Phật, trì chú niệm kinh lại đi thả mình theo 6 căn dõi theo 6 trần. Nhà Phật gọi đó là tự đày đọa mình. Bởi cõi hồng trần tạm bợ có gì vui?
Ngày đi hớn hở bao nhiêu thì bây giờ lòng hắn càng hụt hẫng, trống rỗng bấy nhiêu. Bởi cái sự k vừa ý. Bởi lòng người k ưa tùy hỉ. Hắn k trách người mà chỉ tự trách mình. Một đời vẫy vùng để rồi chết ở lỗ trâu đằm.
Nhưng bởi hắn có 1 lời hứa, chỉ riêng mình hắn biết. Cho nên vẫn cứ phải tự dày vò mình trong chuỗi ngày tu tập, nửa Đạo nửa Đời.

Tại gia khó lắm ai ơi!
Nửa Đạo nửa Đời lắm chơi vơi.
Nửa vui an lạc rời nhân thế
Nửa giấu niềm đau, gắng gượng cười.
Ngày mai em nhé, ngày mai nhé
Ta bước trên đường, bước đơn côi
Hồng trần ở lại mình em nhé.
Ta bước một mình, một mình thôi...

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Hình ăn Nô-ên năm 2014.

Bên em đã 4 mùa Đông lạnh.
Vẫn còn cười nhe hết cả hàm răng.
Chỉ mong sao lúc còn nướu để nhằn.
2 đứa mình vẫn nhăn răng như thế.
:D

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Những dự báo cho năm 2015 của Tiên tri Vanga

Lời tiên đoán của nhà tiên tri Vanga cho những năm sắp tới:
Năm 2016 – Châu Âu gần như không có người sinh sống. Năm 2018 – Trung Quốc sẽ trở thành cường quốc thế giới mới. Những nước phát triển sẽ trở thành kẻ bóc lột các nước khác từ việc khai thác các nguồn tài nguyên khoáng sản. Năm 2023 – Quỹ đạo Trái đất thay đổi. Năm 2025 – Xuất hiện một bộ phận nhỏ người di cư đến Châu Âu.
Tiên đoán cho năm 2015 của nhà tiên tri Nostradamus
Năm 2015: trong tháng 11, nhiệt độ trung bình của trái đất sẽ đạt đến 59 độ Celcius và thế giới đại loạn sẽ phát sinh.
Năm 2016: vào trung tuần tháng 4, bão (Typhoon) sẽ phát sinh tại Trung Quốc; một số thành phố lớn bị phá hoại. Tổng thống Mỹ George W. Bush sẽ khẩn cấp nhập viện về bệnh trạng ảnh hưởng đến tính mạng.

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2014

Tui đã trở lại và ... thảm hại hơn xưa

Sau 3 năm chung sống, bạn Mèo Ú nhà tui đã trở thành Thỏ Mập siu nhơn ... Mắt thì cận lòi ra. Tui thì gầy nhom, xuống xác luôn. Tí Heo, Chuột Ú, bé Heo hay bé Cốm đã cao gần 1,6m, nặng 59kg sau khi giảm được 2kg!
Thôi thì cũng an ủi là có căn nhà nho nhỏ, nằm giữa miếng đất to to, giữa cái thung lung nho nhỏ, trong một thành phố to to (Sơn La) của một đất nước nho nhỏ. (Có 3 con người to to ^_^)
Ai năn nỉ thì còm men đi, em up hình cho coi.


Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Trông người mà ngẫm đến ta.

Muốn con lấy chồng giàu thì con phải đẹp.
Muốn con lấy chồng đẹp trai thì nhà phải giàu.
Muốn con sống hạnh phúc thì cho nó lấy người yêu của nó đi các Mommy ạ!

Đừng có được voi đòi 2 bà Trưng.
Bữa đọc bài báo http://danviet.vn/loi-song-suc-khoe/e-mat-vi-cach-nguoi-yeu-li-xi-cho-bo-me/20140120113524541p1c31.htm

mà thấy tức cười, 49 gặp 50.


Tình yêu từ trái tim tỉnh táo và cái đầu mê man...

Ôi! Một kiếp người.

Nửa đêm tịch lặng

Anh muốn cho cuộc sống êm ả trôi đi.
Bởi vì dòng sông sẽ không bao giờ trở lại
Dẫu rằng đời còn rất nhiều trở ngại
Những buộc ràng, những ích kỷ em ơi.

Anh sẽ giang hồ phiêu lãng đến một nơi
Trăm ngàn năm không một ai biết tới.
Anh sẽ ra đi mãi đến tận chân trời
Tây Phương đó đài sen anh hướng đến.

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

La isla bonita

 Mình yêu nụ cười trong sáng của cô nàng này quá!

Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013

Bí quyết sống hạnh phúc (Trích từ Đời thay đổi khi ta thay đổi)

Sự trông đợi đặt nền tảng cho thất vọng và tức giận.
Đừng chờ đợi để cuộc đời dễ chịu hơn, hãy chọn cách sống hạnh phúc trước đã.
Đừng kiểm soát người khác.
Đừng bắt người khác suy nghĩ giống mình.
Đừng trông cậy người khác làm cho ta hạnh phúc.
Tâm ý của chính mình là một thỏi nam châm! (Nó sẽ đưa chúng ta đến những điều chúng ta nghĩ, vậy hãy suy nghĩ tích cực!)

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Lót lá mà nằm!


Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Chữ Tâm và chữ Tầm - Đạo đức cần có của nghệ sĩ!

Lan Ngọc: Ngày xưa như Đàm Vĩnh Hưng chỉ hát đám cưới

Theo dõi bài phỏng vấn dậy sóng làng nhạc của nhạc sỹ Nguyễn Ánh và phản pháo của Đàm Vĩnh Hưng trên Báo Điện tử VTC News, danh ca Lan Ngọc quyết định lên tiếng để góp một tiếng nói khách quan, trung thực về giới nghệ sỹ và đời sống âm nhạc hiện nay. Chia sẻ trực tiếp với phóng viên VTC News vào tối 26/8, danh ca Lan Ngọc không muốn gọi là danh ca mà bà muốn gọi là ca sỹ một cách bình thường dù bà là ca sỹ rất nổi tiếng Sài Gòn trước 1975, được đánh giá là 'thanh sắc vẹn toàn'. Ở tuổi gần 60 với hơn 40 năm tuổi nghề, bà vẫn đi hát và theo dõi đời sống âm nhạc Việt hiện nay.
danh ca Lan Ngoc
Danh ca Lan Ngọc (ảnh: Phượng Hoàng) 
Phóng viên VTC News xin ghi lại những chia sẻ của danh ca Lan Ngọc: Theo tôi thấy, những lời nói của nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 là chính xác chứ không có gì là sai hết! Một người nhạc sỹ chân chính, biết sáng tác, có bề dày về trình độ hiểu biết âm nhạc như ông đã dám nói thẳng không ngại đụng chạm. Nhiều người cũng biết vậy nhưng họ ngại nói vì sợ đụng chạm. Dĩ nhiên sự thật mất lòng, ai cũng thích người ta khen mình chứ không thích bị chê. Cái chê của nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 cũng không có gì là ghê gớm, đó là sự thật. Nói thẳng ra, ông Nguyễn Ánh 9 chỉ nói về một số cái tên lớn, chứ nhiều người khác tôi cũng thấy họ hát không chấp nhận được. Với tôi, nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 là người anh, người thầy từng tập bài hát cho tôi, Khánh Ly, Hồng Vân…ngày xưa. Ông có tính tình hiền lành. Giờ ông ấy già rồi mà bị Đàm Vĩnh Hưng nói vậy, thành ra chắc ông ấy cũng đang rất đau buồn lúc này dù nói sự thật.
Nguyen Anh 9
Nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 có tính tình hiền lành.
Tôi không có ác cảm gì, cũng quý Đàm Vĩnh Hưng nhưng Đàm Vĩnh Hưng tính bốc đồng, thích nói gì thì nói mà không nghĩ đến hậu quả của lời nói. Ai góp ý thì mình nên nghe, giá mà Đàm Vĩnh Hưng biết nghe thôi, đừng nói gì nữa! 
 Một người bé là Đàm Vĩnh Hưng phản ứng với một nhạc sỹ lão làng như ông Nguyễn Ánh 9, bảo ông ấy là ngụy quân tử, kịch sỹ, đeo mặt nạ… như thế là không được. Với người lớn, bậc cha chú như thế thì dù đúng hay sai mà nói như vậy đều là hỗn. Đàm Vĩnh Hưng là nghệ sỹ nổi tiếng rồi, được tổ đãi đi hát kiếm ra tiền. Nếu xét về nghệ thuật thì cách hát của Đàm Vĩnh Hưng, những người làm nghệ thuật họ không chấp nhận nhưng mà hát như vậy vẫn có khán giả xem, hâm mộ nhiều như vậy là trời cho, đâu cần phản ứng vậy? Đàm Vĩnh Hưng đang ở tuốt trên cao, mà ông ấy cho xuống dưới thành ra tự ái nổi lên. Nếu có trình độ thì im lặng, không nên nói gì hết mà phải nghĩ ‘Bố Ánh có nhận xét vậy cũng kệ, con vẫn đi hát, con vẫn kiếm tiền được nhiều, con vẫn có nhiều người hâm mộ…’ thì nó đẹp hơn những lời nói nặng nề như vậy. Tôi thấy là mỗi người có một tính,một phản ứng khác nhau. Tôi chưa biết những ca sỹ sau này có phản ứng như Đàm Vĩnh Hưng hay hơn nữa không, tùy theo trình độ văn hóa của họ nhưng tôi nghĩ không nên.  Nếu tôi là Đàm Vĩnh Hưng tôi không nói gì hết, có tức quá thì tới nhà mời ‘Bố Chín’ đi uống café, tâm sự ‘Bố ơi, con rất thương bố và bố cũng rất thương con mà sao bố nói con nặng thế, rớt xuống hạng C luôn’, thì ông ấy chắc cũng ‘thôi thì bố nhận xét lỡ lời…’. Là người ngoài cuộc nhưng tôi thấy rất buồn. Giờ Đàm Vĩnh Hưng muốn nói gì thì nói khi nóng lên, nhưng có thể một tuần, một tháng sau, Đàm Vĩnh Hưng nghĩ lại mới nhận ra. Có thể bây giờ Đàm Vĩnh Hưng chưa hối hận nhưng 10 năm sau, khi qua tuổi bồng bột, lớn rồi mới học hỏi được nhiều. Bây giờ, coi vậy chứ Đàm Vĩnh Hưng hãy còn trẻ, còn non, hiếu thắng lắm!
Dam Vinh Hung
'Bây giờ, coi vậy chứ Đàm Vĩnh Hưng hãy còn trẻ, còn non, hiếu thắng lắm!' - Danh ca Lan Ngọc 
Tôi nói thật, với những ca sỹ trẻ bây giờ, nếu như họ ở ngày xưa thì không thể nào hot được. Nhiều ca sỹ giờ hot lắm nhưng tôi nghe không được, chất giọng không có, chỉ được cái nhảy, đẹp, trẻ.  Ngày xưa, nói thẳng không phải chỉ Đàm Vĩnh Hưng mà những giọng nổi tiếng khác nữa chỉ hát đám cưới hay hát mấy chỗ nhỏ nhỏ. Đàm Vĩnh Hưng không xấu trai, ăn mặc cũng được nhưng đôi khi quá lố. Về giọng, Đàm Vĩnh Hưng chưa phải là gì ghê gớm, nhưng cũng có giọng lạ. Ca sỹ mỗi người mỗi giọng, dở nhưng cũng có người thích ăn đồ dở, đó là chuyện bình thường. Trước đây thế hệ chúng tôi, những nghệ sỹ không bao giờ phản ứng như vậy vì rất có tôn ti trật tự. Một người ca sỹ đàn chị đi trước dù không có tên tuổi nhưng những ca sỹ đi sau nổi tiếng hơn vẫn phải chào đàng hoàng khi gặp. Bây giờ, nhiều ca sỹ trẻ đôi khi không có văn hóa dù họ được cắp sách đến trường. Thành ra, gặp tôi họ cũng giương cặp mắt lên dòm. Ví dụ họ quá nhỏ không biết tôi là ai thì cũng phải biết chào, không lẽ tôi lớn tuổi thế này mà phải chào trước à? Ca sỹ trẻ nhiều người được cha mẹ, thầy cô dạy dỗ nhưng không tiếp thu. Ngày xưa, nghệ sỹ có trật tự đâu ra đó. Ca sỹ gặp nhạc sỹ, nhạc công khi chưa lên sân khấu hát cũng phải chào thưa chú, thưa anh và lên hát xong, giới thiệu người khác thì cũng phải chào chú, chào anh rồi đi, chứ không phải hát xong là xách chiếc bóp nghênh mặt lên đi luôn không biết thiên hạ xung quanh là ai như một số ca sỹ trẻ giờ. Nhận xét thẳng thắn của nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 đáng để những người làm âm nhạc suy nghĩ lại. Làm nghệ sỹ, ca sỹ, nhạc sỹ bây giờ hát dễ dãi quá. Hãy so sánh những nhạc sỹ sáng tác ngày xưa và nhạc sỹ bây giờ. Ngày xưa, người nhạc sỹ tâm huyết sáng tác bằng cảm xúc thật, thành ra âm nhạc của họ đi vào lòng người. Những ca khúc của các nhạc sỹ nổi tiếng từ trước 1975  như Đoàn Chuẩn, Từ Linh, Văn Cao, Doãn Mẫn, Đỗ Nhuận, Ngô Thụy Miên, Từ Công Phụng… người ta vẫn hát tới giờ. Sau 1975, những ca khúc của nhiều nhạc sỹ cũng đi vào lòng người ta, để đời đến giờ và trăm năm sau vẫn tồn tại. Giờ, có nhiều bài hát nổi lên vài năm rồi sau đó im ắng, nhiều bài không có gì hay mà đứng đầu bảng này bảng kia. Các nhạc sỹ trẻ hiện nay phải nhìn lại mình khi sáng tác những bài tầm bậy tầm bạ. Họ sáng tác lời ngô nghê, ngốc nghếch mà cũng lăng xê lên. Bây giờ, đa số họ sáng tác theo đơn đặt hàng kiếm tiền chứ không phải bằng xúc cảm trong người như những nhạc sỹ ngày xưa nên dĩ nhiên là những bài tồi. Từ khâu sáng tác, nhiều bài giờ nghe rất rẻ tiền, sân khấu thì bày lên như ngoài vỉa hè với đủ trà đá, sữa chanh, hút thuốc lá…đâu cần phải vậy? Nhiều bài hát giờ nhí nhố, tựa đề gây sốc, đó không phải là nghệ thuật. Đúng ra, nhà nước phải không cho phát hành những bài như vậy để đám con nít nghe bị nhiễm tầm bậy tầm bạ. Cách đây vài năm, ca sỹ toàn hát lipsync (hát nhép - PV) và chỉ đứng nhảy nhảy. Còn giới nghệ sỹ như lớp chúng tôi, hát không bao giờ lipsync, hát thật và bằng giọng trời cho, nội tâm theo bài hát của nhạc sỹ. Người nhạc sỹ đưa xúc cảm thật vào bài hát và người ca sỹ truyền tải lại lần 2 và mới đến khán giả.
danh ca Lan Ngoc
'Người nhạc sỹ đưa xúc cảm thật vào bài hát và người ca sỹ truyền tải lại lần 2 và mới đến khán giả' - Danh ca Lan Ngọc (Ảnh: Bá Ngọc) 
Ca sỹ bây giờ nhờ nhiều công nghệ thu âm, hát chưa được một câu lại phải dừng để sửa chứ không như ngày trước. Trước chúng tôi hát, chỉ cần nhạc công đánh non một nốt hay ca sỹ hát sai một nốt là phải hát từ đầu đến cuối để thu lại. Vì vậy, ca sỹ phải hát tốt. Bây giờ như vậy, các ca sỹ không hát được đâu! Nói thẳng ra, Thanh Lam giọng tốt và nhiều ca sỹ ngoài Bắc giọng hát tốt vì họ phát âm không sai, không bị đớt nhưng nhiều khi không hiểu sao họ lên hát lại làm quá lố. Chẳng hạn như bài hát Phôi pha của Trịnh Công Sơn thì ca sỹ hát bình thường thôi cũng rất hay, đâu cần phải ngồi bệt xuống sân khấu mà hát như người lên đồng, không cần phải ấn tượng bằng cách này cách kia mà hãy bằng giọng hát của mình. Thành ra, nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 nói vậy cũng đúng thôi, lo về kỹ thuật quá làm bài hát không còn xúc cảm. Nhưng vì báo chí cứ đăng lên họ là diva nên mới vậy.  Diva của nước ngoài họ giỏi kinh khủng lắm nhưng đếm trên đầu ngón tay, họ cũng chỉ có vài diva. Còn Việt Nam thì diva, danh ca, ông hoàng, nữ hoàng, bà chúa… nhiều, tự các nhà báo lăng xê nói trên trời quá! Nếu một ca sỹ chân chính, dù xứng được như vậy cũng phải sợ những từ “đao to búa lớn” thế lắm. Mình cứ hát thực bằng trái tim, bằng giọng hát thật khiến khán giả nghe phải rung động. Đó mới là một người ca sỹ đích thực. Bây giờ mặc hở hang, đưa cái này cái kia lên rồi được báo chí lăng xê là nổi tiếng. Tôi nói xin lỗi, bây giờ có tiền cũng nổi tiếng, mời nhà báo này nhà báo nọ tới nhà hàng ăn uống rồi đưa phong bì là được lên báo. Báo chí thổi phồng, đưa lên quá cộng thêm fan hâm mộ cuồng làm người nghệ sỹ ngộ nhận tưởng là mình hát hay quá. Trong âm nhạc và nghệ thuật nói chung bây giờ, rất thiếu những nhà phê bình. Có thể họ chán nản, buồn bã không muốn nói tới nữa. Nhiều khi, những ông nhạc sỹ có phê bình nhưng chỉ ngồi nói với nhau vì họ không muốn mích lòng, động chạm người khác như ông nhạc sỹ Nguyễn Ánh 9 giờ vậy.
Phượng Hoàng (ghi)

==//== 
Khán giả dù họ có hiểu biết sâu sắc hay không sâu sắc về âm nhạc, dù có điếc hay không thì vẫn thích nghe lời lẽ của một người biết cách ứng xử (như một người) được dạy dỗ tử tế chứ không phải nghe những lời lẽ của một thằng vô học!

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2013

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

Phật nói kinh Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-ni

Phật nói kinh Cứu bạt diệm khẩu ngạ quỹ đà-la-niInEmail
Viết bởi Việt dịch: Thích Thọ Phước   
Thứ tư, 02 Tháng 5 2012 08:22
Khai phủ,[1] Nghị đồng tam tư, [2] vua Đại Tông đặc biệt ban chức Hồng Lô Khanh, Túc quốc công[3] ban cho thực ấp ba nghìn hộ, ban cho y tía, tặng chức Tư không, thụy Đại Giám. Bái thượng!
Tam tạng sa-môn Bất Không[4], thụy Đại Biện Chính, hiệu Đại Quảng Trí, ở chùa Đại Hưng Thiện, phụng chiếu dịch
Việt dịch: Thích Thọ Phước
Một thời, Đức Thế Tôn cư trú tại tăng-già-lam Ni-câu-luật-na trong thành Ca-tì-la. Khi ấy có chúng tì-kheo, chư bồ-tát và vô số chúng hội vây quanh nghe Phật nói pháp. Lúc bấy giờ, tôn giả A-nan một mình ở nơi thanh vắng, đang ngồi suy nghiệm, nhớ nghĩ pháp. Vào đêm ấy, sau canh ba, tôn giả thấy một con quỉ đói tên là Diệm Khẩu. Quỉ ấy hình dáng xấu xí, thân thể gầy gò, trong miệng lửa phừng cháy, cổ họng nhỏ như mũi kim, đầu tóc bù xù, móng dài, răng nhọn, trông rất ghê sợ, đứng trước tôn giả A-nan và nói: “Ba ngày sau, ngài sẽ qua đời, vừa qua đời liền sinh làm ngạ quỉ.” [5]
Tôn giả A-nan nghe nói vậy, trong lòng run sợ, hỏi quỉ đói: “Nếu sau khi tôi chết sinh vào đường ngạ quỉ, phải làm cách gì để thoát khỏi khổ ấy?”
Bấy giờ, con quỉ đói thưa: “Ngày mai, nếu ngài có thể dùng cái hộc[6] của nước Ma-ca-đà[7] thường dùng bố thí cho năm nghìn na-do-tha[8] hằng hà sa số[9] quỷ đói và trăm nghìn Bà-la-môn, tiên nhân v.v… mỗi cá nhân một hộc thức ăn, thức uống và thay tôi cúng dường Tam bảo, thì chẳng những ngài sẽ được tăng thọ, mà tôi cũng được thoát khỏi khổ ngạ quỉ và được sinh lên trời.”
Tôn giả A-nan thấy quỉ đói Diệm Khẩu thân thể ốm o, tiều tụy, xấu xí, trong miệng lửa cháy hừng hực, cổ họng nhỏ như đầu kim, đầu tóc bù xù, lông dài, móng nhọn, lại nghe những lời kinh khủng như thế, nên rất sợ hãi, lông tóc dựng đứng. Tôn giả liền rời chỗ ngồi, tức tốc đến gặp Phật, ngũ thể[10] chạm đất, đỉnh lễ dưới chân Phật, toàn thân run rẩy và bạch Phật: “Xin cứu khổ cho con!” Rồi tôn giả A-nan trình bày tiếp: “Lúc con một mình ngồi ở nơi thanh vắng, đang suy nghiệm, nhớ nghĩ pháp thì thấy quỉ đói Diệm Khẩu, quỉ nói với con: ‘Ba ngày nữa ngài sẽ qua đời và sinh làm quỉ đói.’ Con hỏi quỉ: ‘Làm sao tôi khỏi khổ ấy?’ Quỉ đói nói: ‘Nếu ngài có thể bố thí cho trăm nghìn na-do-tha hằng hà sa số quỉ đói và trăm nghìn trăm nghìn Bà-la-môn, tiên nhân v.v… các loại thức ăn, thức uống, thì ngài sẽ được tăng thọ.’”
Thế Tôn! Nay con làm sao có thể chuẩn bị đủ thức ăn để bố thí cho chừng ấy quỉ đói và tiên nhân v.v…?  Bấy giờ Đức Thế Tôn nói với tôn giả A-nan: “Ông đừng sợ! Ta có cách này, có thể giúp ông chuẩn bị đủ thức ăn, thức uống để bố thí cho chừng ấy trăm nghìn hằng hà sa số quỉ đói và các Bà-la-môn, tiên nhân v.v… . Ông đừng lo sợ nữa!”
Đức Phật bảo tôn giả A-an: “Ta có đà-la-ni[11] gọi là Vô lượng uy đức tự tại quang minh thù thắng diệu lực. Nếu người nào tụng đà-la-ni này thì có thể có đầy đủ các loại thức ăn, thức uống thượng diệu; chẳng những đủ để bố thí cho câu-chi,[12] na-do-tha trăm nghìn hằng hà sa số quỉ đói và Bà-la-môn, tiên nhân v.v… những chúng như thế một hộc của nước Ma-già-đà, mà còn có thể bố thí cho mỗi mỗi cá nhân của những chúng ấy bốn mươi chín hộc.”
Này A-nan! Đời trước, khi Ta làm Bà-la-môn, Ta đã học được pháp đà-la-ni này từ bồ-tát Quán Thế Âm và Thế Gian Tự Tại Oai Đức Như Lai, nên Ta có thể bố thí cho vô lượng quỉ đói và các tiên nhân v.v… các loại thức ăn, thức uống; giúp cho các loại quỉ đói thoát khỏi khổ vì thân, được sinh lên trời.
Này A-nan! Nay nếu ông thụ trì, thì phúc đức, thọ mạng đều được tăng trưởng. Bấy giờ, Đức Thế Tôn nói đà-la-ni cho tôn giả A-nan nghe: “Nẵng ma tát phược đa tha, già đa, phược lô chỉ đế. Úm xam bà, la xam bà, la hồng.”
Đức Phật nói với tôn giả A-nan: Nếu có người thiện nam, người thiện nữ nào muốn được sống lâu, phúc đức lớn thêm và muốn sớm viên mãn đàn-ba-la-mật,[13] thì vào mỗi sáng sớm hay bất cứ lúc nào mà không bị chướng ngại lấy một cái chén sạch, chứa một ít nước sạch, cho vào một ít cơm hay các loại bánh v.v… tay phải bưng chén và tụng đà-la-ni trước đủ bảy lần; sau đó niệm danh hiệu của bốn đức Như Lai:
-Nẵng mồ, bà già phược đế bát la, bộ, đa la đát nẵng, da da tha, già đa, dã. Trung Quốc dịch là Đa Bảo Như Lai.
Nhờ xưng tụng danh hiệu của đức Đa Bảo Như Lai và gia trì,[14] nên có thể giúp cho tất cả các quỉ đói phá trừ nghiệp ác bỏn xẻn từ nhiều đời trước đến nay và được phúc đức tròn đủ.
- Nẵng mồ, bà già phược đế tố lỗ, ba, da đa tha, già đa, da. Trung Quốc dịch là Diệu Sắc Thân Như Lai.
Nhờ xưng tụng danh hiệu của đức Diệu Sắc Thân Như Lai và gia trì, nên có thể phá trừ hình dáng xấu xí của các quỉ đói và được đầy đủ sắc tướng.
- Nẵng mồ, bà già phược đế vĩ phô lạt già, đát la, dã đát tha, già đa, dã. Trung Quốc dịch là Quảng Bác Thân Như Lai.
Nhờ xưng tụng danh hiệu của đức Quảng Bác Thân Như Lai và gia trì, nên có thể làm cho cổ họng của các quỉ đói được rộng lớn ra và những thức ăn bố thí cho đều tùy ý ăn no đủ.
- Nẵng mồ, bà già phược đế a bà dựng ca la, dã đát tha, già đa, dã. Trung Quốc dịch là Li Bố Úy Như Lai.
Nhờ xưng tụng danh hiệu của đức Li Bố Úy Như Lai và gia trì, nên giúp cho các quỉ đói dứt trừ tất cả sợ hãi và thoát khỏi đường ngạ quỉ.
Đức Phật lại bảo tôn giả A-nan! Nếu tộc tánh thiện nam tử v.v… đã xưng tụng danh hiệu của bốn đức Như Lai ấy và gia trì rồi, khảy móng tay bảy lần, bưng chén thức ăn đó đến chỗ đất sạch, dang tay đổ xuống. Khi làm pháp thí này xong, thì ở bốn phương quanh đó, trăm nghìn na-do-tha hằng hà sa số quỉ đói như trước đã nói, mỗi một cá nhân đều được bốn mươi chín hộc thức ăn lớn như hộc nước Ma-già-đà. Thụ nhận thức ăn ấy rồi, tất cả chúng đều được no đủ. Đồng thời những quỉ đói đó đều xả bỏ thân quỉ, được sinh lên trời.
Đức Phật lại bảo tôn gia A-nan! Nếu tì-kheo, tì-kheo ni, ưu-bà-tắc,[15] ưu-bà-di,[16]thường dùng mật ngôn và danh hiệu của bốn đức Như Lai này gia trì vào trong thức ăn, thức uống rồi bố thí có quỉ, thì có thể thành tựu trọn vẹn vô lượng phúc đức, và cũng bằng với công đức cúng dường trăm nghìn câu-chi đức Như Lai v.v… không sai khác. Đồng thời được kéo dài tuổi thọ, sức khỏe dồi dào, căn lành đầy đủ, tất cả phi nhân,[17] dạ-xoa,[18]la-sát,[19] các ác thần, quỉ bạo ác v.v…  không dám gây hại. Và cũng có thể thành tựu vô lượng phúc đức, thọ mạng.
Nếu muốn bố thí cho các bà-la-môn, tiên nhân v.v… thì nên lấy thức ăn, thức uống tinh sạch đựng đầy bát và dùng mật ngôn nói trước gia trì mười bốn lần, rồi thả xuống dòng nước trong sạch. Làm như thế rồi, và dùng thức ăn ngon ngọt của thiên tiên[20] cúng dường cho trăm nghìn câu-chi hằng hà sa số bà-la-môn, tiên nhân. Những tiên nhân kia nhờ nhận được thức ăn có gia trì bằng uy đức của mật ngôn, nên mỗi mỗi đều đạt được những nguyện xưa và được các công đức lành; mỗi mỗi đồng phát thệ nguyện: “Nguyện cho người bố thí thức ăn được tuổi thọ kéo dài, sức khỏe dồi dào và được bình an. Cũng nguyện cho những người ấy hiểu rõ ràng, chính xác những điều mà tâm thấy nghe và thành tựu đầy đủ oai đức của Phạm thiên,[21] thực hành hạnh Phạm thiên. Lại nguyện cho những người ấy đạt được công đức bằng với công đức cúng dường cho trăm nghìn hằng hà sa số Như Lai và tất cả oán thù không thể xâm hại.”
Nếu tì-kheo, tì-kheo ni, ưu-bà-tắc, ưu-bà-di muốn cúng dường Phật bảo, pháp bảo, tăng bảo, nên dùng hương hoa, thức ăn, thức uống tinh sạch, gia trì mật ngôn đã nói trước hai mươi mốt lần, rồi dâng cúng Tam bảo, thì cũng giống như những thiện nam tử, thiện nữ nhân đó đã dùng thức ăn ngon ngọt thượng vị của cõi trời hiến dâng, cúng dường Phật bảo, pháp bảo, tăng bảo khắp mười phương; cũng chính là đạt được công đức khen ngợi, khuyến thỉnh, tùy hỉ. Những người đó thường được chư Phật nhớ nghĩ và khen ngợi; các trời và thiện thần thường đến ủng hộ. Và cũng chính là viên mãn đàn-ba-la-mật.
Này A-nan! Ông nên theo lời Ta chỉ dạy đúng như pháp tu hành và tuyên truyền rộng rải, làm cho chúng sinh đều hiểu rõ, đạt được vô lượng phúc. Đức Phật nói: “Kinh này nên đặt tên là : Kinh cứu giúp quỉ đói Diệm Khẩu và chúng sinh chịu khổ đà-la-ni,’ các ông nên giữ gìn và thực hành.”
Tất cả đại chúng và tôn giả A-nan nghe Đức Phật nói như vậy rồi, một lòng tin nhận, hoan hỉ làm theo.


[1] Khai phủ開府: là chức quan cao cấp thời xưa.
[2] Nghị đồng tam tư 儀同三司: là tên gọi của một chức quan thời xưa; tức Tam tư. Tam tư gồm có: Thái úy, Từ đồ, Tư không. Hay còn gọi là Tam công.
[3] Túc quốc công 肅國公: tức vua Túc Tông.
[4] Sa-môn Bất Không 沙門不空 (S: Amoghavajra)(705-774): danh tăng dịch kinh Trung Quốc, sống vào đời Đường, là người được truyền pháp làm vị tổ thứ sáu của Mật giáo.  
[5] Ngạ quỉ 餓鬼(S: Preta): loài quỉ thường chịu đói khát, do đời trước tạo nhiều nghiệp ác, nhiều tham dục. Là 1 trong 3, là 1 trong 5 loài, là 1 trong 6 đường.  
[6] Cái hộc 斛: tên một dụng cụ đo lường thời cổ, dùng để đong thóc gạo, bằng mười đấu.
[7] Nước Ma-già-đà 摩伽陀國 (S: Magadha): tức là nước Ma-kiệt-đà theo cách dịch mới. Gọi Ma-già-đà là theo cách dịch cũ. Ma-kiệt-đà là một quốc gia thời xưa ở Ấn Độ, tức vùng Bihar ngày nay với thành phố Patna (thành Hoa Thị) và Phật-đà-già-da là trung tâm. Đây là một trong sáu nước lớn vào thời Đức Phật còn tại thế. Nước này có quan hệ rất sâu sắc với lịch sử phát triển Phật giáo.  
[8] Na-do-tha 那由他(S: Nayuta): danh từ chỉ số lượng của Ấn Độ. Theo luận Câu-xá, 12 thì 10 A-dữu-đa là 1 đại a-dữu-đa, 10 đại a-dữu-đa là 1 na-do-đa, cho nên 1 na-do-đa là 100 a-dữu-đa, 1 a-dữu-đa là 10 ức, cho nên 1 na-do-đa là 1,000 ức. Trong kinh Phật thường dùng từ ngữ Na-do-đa để chỉ số lượng cực lớn. Ngoài ra, nếu theo cách tính thông thường ở Ấn Độ thì A-dữu-đa là 1 vạn, na-do-đa là 100 vạn.
[9] Hằng hà sa số 恒河沙數: tức số lượng cát của sông Hằng. Sông Hằng là con sông dài nhất ở Ấn Độ. Con sông này là mạng sống của người dân Ấn Độ cả về phương diện vật chất lẫn tâm linh. Là con sông gắng liền với sự truyền giáo của Đức Phật. Vì thế, trong kinh Phật thường dùng hình ảnh con sông này rất nhiều. Và đây chỉ là một thí dụ điển hình, để chỉ về số lượng nhiều vô tận.  
[10] Ngũ thể 五體: năm pha bộ phận trên cơ thể: gối phải, gối trái, tay phải, tay trái và đầu.
[11] Đà-la-ni 陀羅尼(S: Dhāraṇī): năng lực của trí tuệ tóm thâu, gìn giữ vô lượng Phật pháp không để cho quên sót. Về Đà-la-ni, các kinh luận nói đến rất nhiều. Đời sau, vì hình thức Đà-la-ni giống như chú tụng, nên thường lẫn lộn chú là Đà-la-ni. Căn cứ vào câu, thì câu dài gọi là Đà-la-ni, câu ngắn gọi là Chân ngôn, 1 hoặc 2 chữ gọi là Chủng tử.
[12] Câu-chi 俱胝 (S: Koṭi): đơn vị chỉ số lượng của Ấn Độ. Theo Huyền ứng âm nghĩa 5, câu-trí hoặc câu-chi là số nghìn vạn hoặc ức của người Trung Quốc. Theo Giải thâm mật kinh sớ 6 của ngài Viên Trắc (Vạn tục 34, 444 thượng) ghi: “Câu-chi theo truyền thuyết có 3 nghĩa: 1. Mười vạn; 2. Trăm vạn; 3. Nghìn vạn. Dẫn chứng trên cho thấy sự sai khác của các bản dịch.
[13] Đàn-ba-la-mật 檀波羅蜜 (S: Dana-paramita): tức bố thì ba-la-mật. Nghĩa là bố thí một cách rốt ráo viên mãn, gồm có tài thí, pháp thí và vô úy thí. Hạnh này dùng để đối trị với tham lam bỏn xẻn, tiêu trừ được bần cùng.
[14] Gia trì 加持(S: Adhiṣṭhāna): Đức Phật và bồ-tát đem sức từ bi, bảo hộ chúng sinh.
[15] Ưu-bà-tắc優婆塞(S: Upāsaka): cư sĩ nam tại gia gần gũi phụng thờ Tam bảo, thụ trì năm giới, là một trong hai chúng tại gia, một trong bốn chúng hoặc bảy chúng để tử Phật. Ưu-bà-tắc và Ưu-bà-di đều là những người tại gia tín ngưỡng Phật pháp.  
[16] Ưu-bà-di優婆夷(S: Upāsikā): nữ chúng gần gũi Tam bảo, thụ tam qui, năm giới, thực hành thiện pháp, là một trong hai chúng tại gia, một trong bốn chúng hoặc bảy chúng để tử Phật.
[17] Phi nhân 非人(S: Amanuṣya): từ gọi chung các loại: trời, rồng, dạ-xoa, ác quỉ, tu-la, địa ngục … không thuộc loài người, mắt người không thể thấy được.
[18] Dạ-xoa 夜叉(S: Yakṣa): là loại quỉ ở trên mặt đất hoặc trong hư không, dùng oai thế não hại người, hoặc giữ gìn chính pháp. Đây là một trong tám bộ chúng.
[19] La-sát羅剎 (S: Rākṣasa): chỉ chung cho các loại ác ma.
[20] Thiên tiên 天仙(S: Devaṛṣi): chư thiên và thần tiên. Theo Lí thú phân thuật tán, trung thì loài cao tột của năm đường gọi là Thiên; người có thần đức thì gọi là Tiên.
[21] Phạm thiên 梵天(S: Brahmā): vị thần sáng tạo ra vạn hữu vũ trụ trong tư tưởng của Bà-la-môn giáo, Ấn Độ cổ đại. Trong Phật giáo, Phạm thiên và Đế thích thiên đều là những vị thần hộ pháp cho Phật giáo. Có lần Đức Thế Tôn lên cung trời Đao-lợi nói pháp để độ mẹ, lúc Ngài trở xuống nhân gian thì Phạm vương tay cầm phất trần trắng đứng hầu bên phải Đức Phật

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

Cho bạn - Cho tôi

Giữa thời buổi nhiễu nhương, mạnh ai nấy sống, hành động của em như một biểu tượng của sự hy sinh quên mình để cứu người. Tôi ở xa, xin thắp nén nhang lòng, cầu mong em siêu thoát về cõi Tịnh Độ để độ thêm nhiều người nữa.
A di đà Phật!
http://vn.news.yahoo.com/ng%C6%B0%E1%BB%9Di-h%C3%B9ng-nh%C6%B0%E1%BB%9Dng-%C3%A1o-phao-%C4%91%C6%B0%E1%BB%A3c-truy-t%E1%BA%B7ng-102050785.html

==//==

Oan gia nghiệp chướng mẹ giết con trong cơn gọi là hoảng loạn tinh thần.
Chính bản thân tôi đã từng muốn giết đi người đầu ấp tay gối, từng muốn tự tử nhưng chưa bao giờ muốn giết con. Trẻ thơ vô tội.
Phá thai đã là tội ác.
Tôi là người tội lỗi lút đầu.
Nhưng, đừng ai trách cô ấy, bởi sự oan nghiệt của luân hồi nghiệp báo mãi mãi xoay vần, khi không tỉnh táo thì không nhìn ra được.
Khi mình trong cơn khốn đốn, gọi không ai thưa, báo chính quyền k ai giải quyết. Đợi tới lúc mẹ giết con, chồng giết vợ rồi thì còn làm được gì? Chỉ có một chữ BUÔNG sẽ cứu được nhiều thứ.
Tôi may mắn gặp Phật pháp đúng lúc gia đình đang khốn đốn, tôi đã tập buông, buông dần từng thứ một từ nhà cửa, người chồng... để tới hôm nay hoàn toàn thanh thản trước bất cứ điều gì trong cuộc sống.
Cầu mong chị sám hối để chuộc lại lỗi lầm. Cầu cho đứa con oan gia của chị được siêu sanh Tịnh độ.
A di đà Phật.
http://vn.news.yahoo.com/phi-n-t-m-n-c-m-t-043500399.html

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

người mẫu AL


Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Má tui nà!


Nghịch chút

Ngày mình lập gia đình, tặng Má đôi bông đồng điếu Má thích.
Ngày Má yếu, 4 hỏi Má có chia của cho đứa nào không? Má lần túi: Cho con gái cưng của tao.
Nay về SL, nhớ Má, lấy ra nghịch 1 chút!